Bạn thương mến,

Có bao giờ bạn đi ngang qua một nhà sách, bị thu hút bởi một cuốn sổ tay bìa da tuyệt đẹp, bạn hào hứng mua nó về với dự định sẽ viết nên những điều thật ý nghĩa. Nhưng rồi, cuốn sổ ấy cứ nằm im lìm trên kệ, phủ bụi ngày này qua tháng khác. Hoặc có đôi lần, bạn cầm bút lên, đặt xuống trang giấy trắng, nhưng rồi lại buông xuống vì không biết phải bắt đầu từ đâu.

“Viết gì bây giờ? Ngày hôm nay của mình chẳng có gì đặc biệt cả.” “Viết nhỡ ai đọc được thì sao?” “Văn mình lủng củng lắm, viết ra trông thật ngớ ngẩn.”

Chúng ta thường mặc định rằng viết nhật ký là việc của những cô cậu học trò mơ mộng, hoặc là đặc quyền của những nhà văn, nhà thơ có tâm hồn bay bổng. Chúng ta sợ sự phán xét – của người khác, và của chính mình – ngay cả trên những trang giấy chưa hề có chữ.

Nhưng bạn ơi, hãy thử nhìn việc viết xuống (journaling) như một hành động “xả rác” cho tâm trí.

Mỗi ngày, bạn nạp vào đầu hàng tá thông tin, hàng trăm cảm xúc ngổn ngang: nỗi bực dọc với sếp, sự lo lắng về điểm số của con, nỗi chạnh lòng khi nhìn thấy một tấm ảnh cũ… Nếu không được giải tỏa, những suy nghĩ ấy sẽ mắc kẹt lại, chồng chất lên nhau, tạo thành những nút thắt trong lòng khiến bạn luôn cảm thấy nặng nề, bí bách.

Viết nhật ký chính là cách bạn gỡ bỏ những nút thắt ấy.

Trang giấy trắng là người lắng nghe kiên nhẫn nhất thế gian. Nó không ngắt lời bạn, không phán xét bạn đúng hay sai, không vội vã đưa ra lời khuyên khi bạn chưa cần. Nó chỉ lặng lẽ đón nhận tất cả: những cơn giận dữ xấu xí nhất, những nỗi buồn trẻ con nhất, và cả những ước mơ thầm kín mà bạn chưa dám nói với ai.

Khi bạn viết, bạn đang tách mình ra khỏi mớ bòng bong trong đầu để nhìn ngắm chúng rõ hơn. Có những vấn đề khi chỉ nghĩ trong đầu thì thấy to tát như quả núi, nhưng khi viết ra giấy, bạn bỗng thấy nó nhỏ lại, chỉ còn là những dòng chữ mực đen, và bạn hoàn toàn có thể kiểm soát được.

Đừng biến việc viết lách thành một áp lực khác. Hãy biến nó thành một cuộc hẹn hò dịu dàng với chính mình qua những cách đơn giản sau:

1. Viết tự do (Freewriting) – Đừng quan tâm đến ngữ pháp Hãy đặt bút xuống và viết liên tục trong 5-10 phút. Viết bất cứ thứ gì hiện ra trong đầu bạn, kể cả những câu vô nghĩa như: “Mình chẳng biết viết gì cả, mình đang buồn ngủ, hôm nay trời mưa…”. Đừng dừng lại để sửa lỗi chính tả hay chau chuốt câu từ. Mục đích là để dòng chảy suy nghĩ được tuôn trào tự nhiên, khơi thông những tắc nghẽn bên trong.

2. Nhật ký “Mỗi ngày một dòng” Nếu bạn quá bận rộn, đừng ép mình viết cả trang dài. Hãy mua một cuốn sổ nhỏ và cam kết: Mỗi ngày chỉ viết đúng một hoặc hai câu. Đó có thể là một khoảnh khắc vui vẻ, một câu nói hay bạn nghe được, hoặc đơn giản là cảm xúc chủ đạo của ngày hôm đó. Sau một năm nhìn lại, bạn sẽ ngạc nhiên vì kho tàng ký ức mình đã tích lũy được.

3. Viết để đốt (hoặc xé) Nếu nỗi sợ “bị ai đó đọc được” ngăn cản bạn thành thật, hãy thử viết ra giấy rời. Hãy viết hết tất cả những uất ức, giận hờn, những điều đen tối nhất ra. Sau khi viết xong và cảm thấy nhẹ lòng, hãy xé nát tờ giấy đó hoặc đốt nó đi. Cảm giác nhìn những nỗi buồn tan biến theo ngọn lửa hay vụn giấy là một sự giải phóng cực kỳ mạnh mẽ.

Bạn thân mến,

Người bạn tri kỷ mà bạn luôn tìm kiếm, người thấu hiểu bạn nhất, thực ra đang ở ngay bên trong bạn. Chỉ cần một cây bút và một trang giấy, bạn có thể kết nối với người ấy bất cứ lúc nào.

Tối nay, thay vì lướt điện thoại trước khi ngủ, hãy thử mở trang sổ ra và bắt đầu bằng câu: “Chào mình, hôm nay bạn thế nào?”.

Thương mến,

Journaling – A Secret Conversation with the Soulmate Within

My dear,

Have you ever walked past a bookstore, been drawn to a beautifully bound leather notebook, and bought it with excitement—imagining you would fill it with meaningful thoughts? And yet, the notebook ends up sitting quietly on a shelf, gathering dust month after month. Or perhaps you’ve picked up a pen, hovered over a blank page, only to put it down again because you didn’t know where to begin.

“What would I even write? Nothing special happened today.”
“What if someone reads this?”
“My writing is so messy—it’ll look silly.”

We often assume that journaling is for dreamy teenagers, or a privilege reserved for poets and writers with eloquent souls. We fear judgment—from others, and from ourselves—even on pages that are still blank.

But my dear, try seeing journaling as a way of taking out the mental trash.

Every day, you load your mind with endless information and tangled emotions: frustration with your boss, worry about your child’s grades, a sudden pang of sadness triggered by an old photograph. When left unexpressed, these thoughts pile up, knotting themselves together and leaving you feeling heavy and confined.

Journaling is how you loosen those knots.

A blank page is the most patient listener in the world. It never interrupts, never judges right or wrong, never rushes to offer advice before you’re ready. It quietly receives everything: your ugliest anger, your most childish sadness, and even the secret dreams you’ve never dared to share aloud.

When you write, you step outside the chaos in your head and see it more clearly. Some problems feel as massive as mountains when they stay in your thoughts—but once written down, they shrink into black lines of ink, something you can finally hold, examine, and manage.

Don’t turn writing into yet another obligation. Let it be a gentle date with yourself through these simple approaches:

1. Freewriting — forget about grammar
Put pen to paper and write continuously for 5–10 minutes. Write whatever comes to mind, even nonsense like: “I don’t know what to write, I’m sleepy, it’s raining today…”
Don’t stop to correct spelling or polish sentences. The goal is to let your thoughts flow freely and clear the internal blockages.

2. “One line a day” journaling
If life feels too busy, don’t force yourself to fill pages. Get a small notebook and commit to writing just one or two sentences each day. It could be a happy moment, a line you heard and liked, or simply the dominant feeling of the day. When you look back after a year, you may be surprised by the rich collection of memories you’ve gathered.

3. Write to burn (or tear up)
If fear of being read holds you back from honesty, try writing on loose paper. Pour out all your resentment, anger, and darkest thoughts. When you’re done and feel lighter, tear the paper into pieces or burn it. Watching those heavy emotions disappear with the flames or scraps of paper can be deeply liberating.

My dear,

The soulmate you’ve been searching for—the one who understands you best—has been within you all along. With nothing more than a pen and a piece of paper, you can connect with her anytime.

Tonight, instead of scrolling on your phone before bed, try opening your notebook and begin with this simple line:
“Hello, my dear. How was your day?”

With affection.


Leave a comment